Thuaàn tònh thuaàn thieän
Phöôùc hueä song tu

hoathuongtinhkhong.vn

LUÂN LÝ, ĐẠO ĐỨC, NHÂN QUẢ  ĐÂY CHÍNH LÀ ĐIỂM CƠ BẢN CỦA BA NHÀ THÍCH, ĐẠO VÀ NHO

LUÂN LÝ, ĐẠO ĐỨC, NHÂN QUẢ

ĐÂY CHÍNH LÀ ĐIỂM CƠ BẢN

CỦA BA NHÀ THÍCH, ĐẠO VÀ NHO

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Tôi chừng này tuổi, sống ở quê hương tôi, bởi vì văn hóa ở quê nhà rất tốt, bắt nguồn của phái Đồng Thành, cho nên không khí học hành rất là thịnh, người ở quê đó đều được học.

Chúng tôi còn ở vùng sâu vùng xa, biết được sự việc này, chính mắt mình nhìn thấy, sau khi kháng chiến thắng lợi thì không còn nữa, đến Trung Quốc đi rất nhiều địa phương. Tôi rất để tâm đến vấn đề này.

Nhà có còn hay không?

Còn. Giống như ở Giang Nam Trung Quốc, những dãy nhà vẫn còn đó, nhưng người không có, không ai tới lui nữa. Cho nên di tích xưa còn không ít, quý vị đến đó có thể thấy, không có người.

Chúng ta chiến tranh tám năm với người Nhật Bản, tổn thất lớn nhất của chúng ta là cái gì?

Nhà chúng ta không còn nữa. Chết bao nhiêu người, mất biết bao nhiêu tài sản, điều này không thành vấn đề. Truyền thống xưa của chúng ta, tinh thần nhà chung của ta không còn, đây mới là tổn thất không gì thay thế được.

Xã hội hôm nay của chúng ta đây, xảy ra bao tai họa lớn như thế, căn nguyên chính là ở chỗ này. Giáo dục gia đình kiểu như vậy, bây giờ không còn nữa. Sở dĩ tinh thần giáo dục nhà của người xưa, mạnh mẽ như thế, là bắt nguồn từ tề gia trị quốc bình thiên hạ. Chính là điểm này.

Bây giờ làm sao khôi phục đậy?

Chúng tôi nghĩ không thể nào được, không có biện pháp khôi phục.

Cho nên chúng tôi suy nghĩ rất nhiều, và thường nghe người ta nói: Nhà xí nghiệp, nó đã nhắc nhở cho tôi rất lớn. Nếu như xí nghiệp chân chánh, có thể đem tinh thần và truyền thống xưa, tinh thần của nhà, gia đạo của nhà, gia quy, gia học, gia nghiệp, nếu như có thể khôi phục trở lại, thì dân tộc ta, ít nhất vẫn còn một nghìn năm nữa hưng thịnh ở đời.

Giáo dục thuở ban sơ dạy những gì?

Dạy luân lý, dạy đạo đức, dạy nhân quả. Đây chính là điểm cơ bản của ba nhà Thích, Đạo và Nho vậy. Gốc rễ truyền thống văn hóa của chúng ta.

Đệ Tử Quy của Nho Gia. Thái Thượng Cảm Ứng Biên của Đạo Giáo. Thập Thiện Nghiệp Đạo của Phật Giáo. Ba điều cơ bản này. Hồi trước người ta đi học, lúc nhỏ không thể không tiếp nhận ba điều đó.

Ba điều cơ bản này, đều do cha mẹ chỉ dạy, sáu bảy tuổi đi học, đến trường tư thục, những quy củ này, nó đã học được rất thành công, đến trường học, thầy giáo thay thế cho cha mẹ.

Thầy giáo cũng đem những khuôn phép này, làm lại cho học sinh xem, học sinh mới phục, mới bội phục quý vị. Thầy giáo làm tấm gương, thầy giáo giảng giải, tại sao phải hiếu thuận. Cho nên, giảng giải phải từ sáu tuổi trở về sau. Trước sáu tuổi chỉ có học, không giảng giải.

Đệ Tử Quy là trước sáu tuổi phải hoàn thành rồi. Đặc biệt, trước ba tuổi đã làm xong. Điều này, người ngoại quốc không thể nào biết được. 

Lúc chúng tôi nói chuyện với họ, sau khi nghe xong họ vô cùng kinh ngạc, mới hiểu tại sao Trung Quốc có được mấy ngàn năm an bình thịnh trị. Vấn đề này ắt có đạo lý của nó. Không phải ngẫu nhiên mà có được. Trung Quốc mấy ngàn năm nay, xã hội đã lấy việc giáo dục đặt lên hàng đầu. Nhà cũng như thế. Gia giáo là số một.

Tại sao?

Vì mọi người được giáo dục tốt, thì họ đều là người tốt. Việc của mỗi người làm đều là việc tốt, người tốt làm việc tốt, cho nên xã hội phồn vinh, xã hội hưng thịnh. Cuộc sống đích thực của nhân dân chính là cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.

***